Tiệm kem ngon kinh điển ở Quy Nhơn lúc nào khách cũng nườm nượp, mang danh "chảnh" vì "trời độ" mới được ăn H.M - Ngày 03/09/2022 10:00 AM (GMT+7)
If the BCCI continue to serve as cricket's benevolent dictator, what is the best that other nations can hope for in a changing landscape? In the first part of a new feature series on Cricbuzz Plus, Bharat Sundaresan outlines the rapid changes that cricket is going
Lột xác trong phiên bản 2.0 đầy mới mẻ cùng việc thổi làn gió mới cho phong cách âm nhạc và trải nghiệm thưởng thức, Dàn nhạc Giao hưởng Mặt trời (Sun Symphony Orchestra - SSO) dưới sự bảo trợ của tập đoàn Sun Group hứa hẹn một mùa diễn tái xuất độc đáo và đầy bất ngờ cho giới yêu nhạc giao hưởng
Cho rằng MC đám cưới ngồi xuống bàn tiệc, ăn mất một suất, cô dâu kiên quyết không chịu trả tiền công, có ý định quỵt. Chơi trò chơi thắng chú rể, cô dâu nhận cú đánh trời giáng (14/06, 16:37) VPGD: 70 Trần Hưng Đạo, phường Trần Hưng Đạo, quận Hoàn Kiếm, Hà
Đọc truyện Rể quý trời cho full cập nhật đầy đủ nhất. Review Rể quý trời cho hay nhất, đọc truyện chữ hay nhất tại yeungontinh.com
Truyện Chàng rể quyền quý thuộc thể loại: Truyện Ngôn Tình, Đô Thị full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả N-H. Đọc truyện ngay tại Truyenff.org Danh sách chương truyện Chàng rể quyền quý. CHƯƠNG (30) Chương 1 . Chương 2 . Chương 3 Rể quý trời cho
tM4PKm.
Cả phòng khách đều vì lời nói của Lâm Thanh Diện mà tĩnh đó là một trận cười vang, mọi người đều nhìn Lâm Thanh Diện bằng ánh mắt giễu cợt.“Người này là ngu thật hay đang giả ngu thế, không lẽ anh không nhìn ra được chúng ta đang cố ý nói vậy sao, vậy mà còn nhận nữa.“Đúng là người thần trợ công mà, giờ thì không cần lo không ai nhận nhiệm vụ nữa rồi, cười chết tôi rồi, Hứa Bích Hoài đúng là gả cho một ông chồng tốt thật đó.”“Ở đây chắc cũng chỉ có mình anh ta cho rằng có thể dùng mười lăm tỷ mua được tòa cao ốc văn phòng của công ty Địa Ốc Thiên Vân, không biết Hứa Bích Hoài có hận chết anh ta không nữa.”“Nói nhỏ chút, đừng để ông cụ nghe thấy, nếu Lâm Thanh Diện đã nói như vậy thì cho đáng đời mất tiền oan.”Tống Huyền Khanh là người đầu tiên lấy lại tinh thần, bà gấp đến mức bóp chặt tay của Lâm Thanh Diện, hô “Cậu điên rồi à? Ai cho phép cậu tự tiện đồng ý? Ông cụ chỉ cho mười lăm tỷ, tiền còn thiếu cậu trả sao hả?”Hứa Bích Hoài cũng không ngờ Lâm Thanh Diện lại đồng ý thay cô vào lúc này, tuy rằng cô cũng rất rõ, chuyện hôm nay cô cũng không có cách nào thoát có rất nhiều thắc mắc, quay sang nhìn Lâm Thanh Diện, dùng vẻ mặt dò hỏi nhìn Thanh Diện nhìn lại cô với vẻ vô cùng nghiêm túc “Anh đã nói rồi, anh sẽ không để em phải hứng chịu những ánh mắt ghẻ lạnh của người khác nữa, em tin anh chứ?”Hứa Bích Hoài do dự một lúc rồi vẫn nhìn Lâm Thanh Diện gật đầu.“Chuyện cao ốc văn phòng anh sẽ giúp em, em chỉ cần đồng ý với ông nội là được.” Lâm Thanh Diện mở rằng không biết Lâm Thanh Diện lấy tự tin từ đâu ra mà dám nói như thế, nhưng mà cô có thể cảm giác được anh không có nói đùa với sao mọi chuyện đã thành thế này, không bằng cứ tin anh một lần, vì vậy Hứa Bích Hoài gật Huyền Khanh nghe hai người nói như thế, lập tức mở to hai mắt, vội vàng nói “Con gái, con đừng có ngốc thế, sao có thể tin lời cái tên vô dụng này được chứ!”Hứa Bích Hoài không đáp lại lời Tống Huyền Khanh mà quay sang nói với Hứa Mạn Tranh “Ông nội, nếu như ông đã dặn dò, vậy con sẽ làm đúng theo những gì ông yêu cầu.”Hứa Trai Hiệp và Hứa Bích Uyên thấy Hứa Bích Hoài đã đồng ý cũng có hơi kinh ngạc, Hứa Trai Hiệp cảm thấy như vậy còn chưa đủ, đảo mắt vài vòng rồi nói “Cô chỉ đồng ý thôi thì vẫn còn chưa đủ, ai biết được cô có đang mang tương lai của công ty ra làm trò đùa không, mười lăm tỷ đối với công ty cũng không phải một con số nhỏ, lỡ cô phá sạch số tiền này thì cũng sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến công ty.”Hứa Bích Hoài nhíu mày, nhìn Hứa Trai Hiệp, hỏi “Hứa Trai Hiệp, tôi đã hứa với ông nội là sẽ tìm cách mua được tòa cao ốc văn phòng kia rồi, anh còn muốn thế nào nữa?”“Không phải tôi muốn thế nào, tôi chỉ đang suy nghĩ thay ông nội thôi, đưa cho cô mười lăm tỷ, lỡ như cô thấy tiền sáng mắt rồi tiêu xài hết thì phải làm sao đây? Hơn nữa ai dám bảo đảm cô có thể mua được tòa cao ốc văn phòng kia về, nếu như mua không được không phải là lãng phí thời gian của ông nội sao?” Hứa Trai Hiệp bắt đầu nói Bích Hoài thật sự bị chọc cho nổi giận rồi, lúc nãy người nói cô có thể mua được tòa cao ốc văn phòng kia là Hứa Trai Hiệp, bây giờ người lo cô không mua về được cũng là Hứa Trai Hiệp, người này vì để đối phó cô, đúng là có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào mà.“Lo lắng của Trai Hiệp cũng có lý, con nói có thể mua một tòa cao ốc văn phòng với giá mười lăm tỷ, ai có thể bảo đảm?” Hứa Mạn Tranh cũng nói.“Con có thể bảo đảm, Bích Hoài chắc chắn có thể mua được cao ốc văn phòng về.” Lâm Thanh Diện lại mở miệng lần Trai Hiệp lập tức cười nhạo nói “Anh bảo đảm? Ai không biết anh là một tên vô dụng chứ, lời bảo đảm của anh còn không bằng chó!”Lâm Thanh Diện không hề tức giận, ngược lại còn cười nói “Nếu như anh không tin, vậy hay là tôi và anh đánh cược với nhau ngay trước mặt ông nội, thế nào?”Hứa Trai Hiệp lập tức tươi cười, tên Lâm Thanh Diện này đúng thật là người do ông trời phái xuống đây giúp anh, anh còn đang suy nghĩ nếu như Hứa Bích Hoài không mua được tòa cao ốc văn phòng thì sẽ đuổi cô ta đi như thế nào thì Lâm Thanh Diện đã chỉ cho anh một cách.“Được thôi, cược thì cược, nếu như Hứa Bích Hoài không mua được tòa cao ốc văn phòng kia về thì cái tên vô dụng là anh và cô ta lập tức cút khỏi nhà họ Hứa, vĩnh viễn không được quay về!” Hứa Trai Hiệp gằn giọng, ác độc nói.“Cũng được, nhưng nếu như Hứa Bích Hoài làm được, anh cần phải quỳ xuống xin lỗi Hứa Bích Hoài trước mặt ông nội, anh dám cược không?” Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm Hứa Trai Hiệp Trai Hiệp hoàn toàn không tin Hứa Bích Hoài có thể dùng mười lăm tỷ mua được cao ốc văn phòng của công ty Địa Ốc Thiên Vân, nếu như cá cược thì anh nhất định sẽ thắng, cho nên nói với giọng chắc nịch “Tôi có gì mà không dám chứ, nếu đã thế thì quyết định vậy đi, ông nội sẽ làm chứng, nếu mua không được tòa cao ốc văn phòng kia, hai người cứ chờ cút ra khỏi nhà họ Hứa đi!”Lâm Thanh Diện không nói gì nữa, đi đến cạnh Hứa Bích Mạn Tranh thấy mọi chuyện đều đã quyết định xong, lập tức tuyên bố cuộc họp gia tộc kết thúc, cũng cho Hứa Bích Hoài năm ngày để đi mua tòa cao ốc văn cổng chung Huyền Khanh dang tay cản Lâm Thanh Diện lại, nhất quyết không cho anh bước vào.“Cái tên vô dụng này muốn giết chết cả nhà chúng ta đó! Sao cậu lại phải cá cược với Hứa Trai Hiệp hả, bây giờ thì hay rồi, nếu như Bích Hoài không mua được tòa cao ốc văn phòng thì cả nhà chúng ta sẽ bị đuổi ra ngoài uống gió Tây Bắc, cậu định hại cả nhà phải sống cuộc sống uất ức như cậu thì mới chịu vừa lòng bỏ qua hay sao!”Trên đường trở về, Tống Huyền Khanh đã bắt đầu xù lông, mắng chửi Lâm Thanh Diện suốt đoạn đường, về đến chung cư rồi cũng không cho Lâm Thanh Diện Bích Hoài và Hứa Quốc Hoa đều cản Tống Huyền Khanh lại, nếu không Tống Huyền Khanh đã nhào lên đánh nhau với Lâm Thanh Diện rồi.“Mẹ, chuyện hôm nay đều là do Hứa Trai Hiệp và Hứa Bích Uyên cố ý làm, cho dù Lâm Thanh Diện không nói như thế thì chuyện này cuối cùng cũng rơi xuống đầu con thôi, mẹ đừng trách Lâm Thanh Diện nữa.” Hứa Bích Hoài khuyên.“Nhảm nhí! Tất cả mọi chuyện đều là do cái tên vô dụng này, nếu không phải cậu ta, nhà chúng ta sao lại bị mọi người xem thường, rồi còn lại bị ăn hiếp khắp nơi thế này chứ, hôm nay mẹ nhất định không cho phép cậu ta đặt chân vào nhà dù chỉ nửa bước.” Tống Huyền Khanh nổi điên.“Mẹ, mẹ đừng có gấp mà, con đánh cược với Hứa Trai Hiệp là vì tin chắc Bích Hoài có thể mua được cao ốc văn phòng, chờ cô ấy mua được cao ốc văn phòng về rồi, Hứa Trai Hiệp sẽ không thể làm gì được chúng ta nữa.” Lâm Thanh Diện giải thích.“Cậu tin thì được cái quỷ gì chứ! Món đồ ba mươi tỷ, người ta sẽ bán cho cậu với giá mười lăm tỷ à? Cậu cho rằng công ty Địa Ốc Thiên Vân làm từ thiện hả?” Tống Huyền Khanh oán hận Thanh Diện bất đắc dĩ, không biết phải giải thích với Tống Huyền Khanh như thế nào nữa.“Được rồi mẹ, nhiều người đang nhìn kìa, không lẽ mẹ nhất định phải quậy đến mức ai cũng biết mới vừa lòng sao?” Hứa Bích Hoài cau mày Huyền Khanh nhìn xung quanh, phát hiện có rất nhiều người đang nhìn thì mới kiềm chế nhìn Lâm Thanh Diện bằng ánh mắt độc ác, nói “Cậu chỉ có thời gian năm ngày, năm ngày sau, nếu như Bích Hoài không thể mua được cao ốc văn phòng, vậy thì cuộc hôn nhân của hai người, không muốn chấm dứt cũng phải chấm dứt!”Nói xong, Tống Huyền Khanh đi thẳng vào Thanh Diện nheo mắt lại, lẩm bẩm Không cần tới năm ngày đâu, ngày mai tôi sẽ cho mọi người biết, tôi làm như thế, rốt cuộc là đúng hay sai.
CHƯƠNG 1470 TÔI MUỐN RỒI “Dược Thần Cốc trước giờ yên tĩnh vắng vẻ, lần này đi nhiều người như vậy, sợ rằng tới lúc đó sẽ trở nên náo nhiệt rồi.’ Lâm Thanh Diện cười rồi nói. Bởi vì lúc này, Lâm Thanh Diện còn không biết, đám người Chu Tước đã đi trước một bước, đã tới Dược Thần Cốc. Từ ngày hôm đó ở Chúng Thần Điện, sau khi Lâm Thanh Diện nói toàn bộ những chuyện mà Dao Trì trong Lạc Thạch Hồng nói cho mọi người, tất cả mọi người trong lúc kinh ngạc thì đồng thời cũng ý thức tới sự nhỏ bé của mình. Những người này vốn chính là người có thiên phú cực cao, mà người như này không cam tâm tụt lại so với người khác, vì thế, bọn họ đã quyết định, nắm chắc thời gian, mau chóng nâng cao tu vi của bản thân. “Đi thôi, Bích Hoài, chị em chúng ta lâu rồi không gặp, hay ra ra ngoài đi dạo phố, sáng mai tiếp tục tới Dược Thần Cốc, cô thấy như nào?” Lương Cung Nhạn Sương nói với Hứa Bích Hoài, ngược lại còn chủ động khoác tay của Hứa Bích Hoài. “Được, đương nhiên có thể.” Vừa nói tới đi dạo phố, trên mặt Hứa Bích Hoài liền lộ ra nét cười. Trấn nhỏ này tuy không lớn, nhưng trung tâm thương mại gì đó ngược lại là có, túi xách quần áo của các thương hiệu nổi tiếng, cũng là trải đầy trước mắt. Một nhóm bốn người đi trên trấn nhỏ, lập tức thu hút được ánh mắt của cả trấn nhỏ. Lâm Thanh Diện cao to đẹp trai, Tiểu Nặc Nặc trong lòng lại cực kỳ đáng yêu, giống như búp bê sứ vậy, mà người càng khiến mọi người chú ý, người đàn ông đẹp trai như vậy, bên cạnh vậy mà có hai mỹ nữ đẹp như tiên tử đi cùng. Người so với người tức chết người, trên quãng đường này, Lâm Thanh Diện cũng không biết bắt gặp bao nhiêu ánh mắt thù hận nữa. “Anh nói xem, người đàn ông này sao lại may mắn như vậy, rốt cuộc người nào mới là vợ của anh ta chứ?” “Tôi cũng không biết, theo tôi đoán, tôi cảm thấy vị mỹ nữ mặc đồ trắng mới phải.” “Không giống, tôi ngược lại cảm thấy ngoài còn lại mới phải.” … Mọi người nhỏ giọng bàn tán, Hứa Bích Hoài thấp giọng cười nói “Lâm Thanh Diện, hôm nay có hai đại mỹ nữ chúng em đi cùng, anh kiếm đủ mặt mũi rồi.” Lâm Thanh Diện khẽ mỉm cười, nói ra thì, trong lòng ngược lại có chút sảng khoái, thử hỏi người đàn ông nào không thích được cảm giác có mỹ nữ vây quanh chứ. Khi mọi người đàn bàn tán, Hứa Bích Hoài nhấc tay lên, nhẹ nhàng khoác cánh tay săn chắc của Lâm Thanh Diện. Người đi đường hai bên lúc này mới hiểu, mọi chuyện đều dễ nhìn ra, người phụ nữ này mới là vợ của Lâm Thanh Diện. Mà sau đó, mọi người lại kinh ngạc phát hiện, vị mỹ nữ mặc đồ trắng kia vậy mà cũng khoác tay của Lâm Thanh Diện. Lúc này mọi người lại không hiểu rồi. “Nhạn Sương, cô đây là làm cái gì, mau chóng buông tay ra.” Lâm Thanh Diện trầm giọng nói. Lương Cung Nhạn Sương ngược lại mặt mày mang ý cười “Bích Hoài, tôi thấy tên này ngoài miệng nói như vậy, trong lòng ngược lại vui tới chết rồi, nếu đã như thế thì để anh ta hoàn toàn đắc ý cho đủ đi, cô thấy sao?” Hứa Bích Hoài nhìn Lương Cung Nhạn Sương, lại nhìn Lâm Thanh Diện có chút căng thẳng, cũng không có nói gì. Bốn người liền cứ như vậy mà đi, trên quãng đường, giá trị thù hận trực tiếp tới level max. Mãi sau khi bước vào trung tâm thương mại, Lâm Thanh Diện lúc này mới thoát thân. “Hai người đi dạo đi, tôi dẫn Nặc Nặc tới khu vui chơi.” Nói rồi, không đợi hai vị mỹ nữ phản ứng lại, anh đã dẫn Nặc Nặc rời khỏi đây. Hứa Bích Hoài và Lương Cung Nhạn Sương nhìn nhau cười, hai người lại như chưa có chuyện gì xảy ra, khoác tay nhau đi vào một cửa hàng túi xách quần áo. Trong khu vui chơi, do là mới sáng ra, ngược lại không có ai tới. Mua sáu trăm nghìn tiền xu, Lâm Thanh Diện kéo Nặc Nặc đi dạo ở đây. “Ba, con muốn chơi cái này.” Nặc Nặc chỉ vào một máy cắt gấu, nói. Lâm Thanh Diện nhìn qua, bên cạnh máy cắt gấu này ngược lại có mấy người vây quanh, thì ra, trong cái máy cắt gấu này để một cái kéo, bạn có thể dùng cần gạt điều khiển cái kéo này di chuyển trái phải. Ở trước cái kéo này, chính là không ít các con gấu bông được dùng sợi chỉ mảnh treo lên, chỉ cần bạn có thể ngắm chuẩn, ấn nút, chiếc kéo sẽ di chuyển về phía trước, chỉ cần cắt đứt sợi chỉ mảnh đó, như thế, con gấu bông rơi xuống thì sẽ là của bạn. Đạo lý rất đơn giản, thao thác nhìn trông cũng không có độ khó gì, vì thế, có không ít người vây quanh, muốn thử. Chỉ là mỗi một lần, chiếc kéo đều sẽ lệch ra một chút xíu, dẫn tới không có thể cắt đứt sợi chỉ. “Mẹ nó, thật là tức chết mà, chơi cả nửa tiếng rồi, xu cũng tiêu khá nhiều rồi, mà tới một con gấu bông cũng không cắt được.” Một người đàn ông bực tức nói. Lâm Thanh Diện nhìn, cũng không có lên tiếng. “Ba, ba có thể giúp con lấy được gấu bông không?” Nặc Nặc hỏi. “Đương nhiên có thể.” Lâm Thanh Diện nhàn nhạt nói “Chỉ là, chúng ta phải xếp hàng, để chú này chơi trước.” Nghe thấy Lâm Thanh Diện nói, người đàn ông này vô thức quay đầu nhìn. Giống như tất cả người ba dẫn con nhỏ tới khu vui chơi chơi, Lâm Thanh Diện ngoài đẹp trai cao to một chút, nhìn trông cũng không có chỗ nào đặc biệt. “Anh vừa nói, anh có thể lấy được gấu bông?” Người đàn ông này dùng ánh mắt nghi ngờ nói với Lâm Thanh Diện. “Gần như vậy, cái này chắc không khó.” Lâm Thanh Diện bình thản nói “Có điều nếu anh đã chơi trước, vậy thì đợi anh sau khi chơi xong, chúng ta sẽ chơi tiếp.” Người đàn ông nhìn Lâm Thanh Diện, lại nhìn máy cắt gấu này, sau đó anh ta liền đứng dậy khỏi chỗ ngồi “Tới đi, trò này nhường anh chơi trước, tôi ngược lại muốn xem thử, tôi tốn nửa tiếng đồng hồ cũng không có cách lấy được một con, anh vậy mà dám nói khoác tới vậy.” “Ba cháu vốn dĩ là rất lợi hại.” Nặc Nặc dẩu cái miệng nhỏ lên nói. “Hừ, nhóc con, nếu ba cháu lợi hại như vậy thì kêu ba cháu tới thử đi.” Người đàn ông khinh thường nói. “Ba, chúng ta chơi đi, chú này nhường cho ba rồi.” Nặc Nặc nói. “Được, Nặc Nặc, ba bế con, chúng ta cùng chơi.” Nói rồi, Lâm Thanh Diện cũng không khách khí, bế Tiểu Nặc Nặc lên, liền ngồi trước máy cắt gấu. “Đợi đã, phải nói trước, chỉ cho anh chơi một chút, anh nếu như một lần không được thì lập tức đi ra cho tôi.” Người đàn ông nhìn thấy số lượng xu rất nhiều trong tay Lâm Thanh Diện, vội nói. “Yên tâm, tôi một lần là được.” Lâm Thanh Diện nói. “Giỏi nói phét.” Người đàn ông châm chọc nói, những người bên cạnh vây xem đó ai cũng lộ ra vẻ không tin. Mà Lâm Thanh Diện lại rất tự tin, vừa liếc nhìn tấm kính thủy tinh của máy cắt gấu, Lâm Thanh Diện liền cảm giác được sự cổ quái bên trong. Tấm kính thủy tinh này từ bên ngoài nhìn vào, căn bản không nhìn ra được cái gì, nhưng Lâm Thanh Diện biết, khi tầm nhìn của bản thân xuyên qua tấm kính thủy tinh nhìn vào bên trong, trên thực tế, lại xê dịch đi tầm nhìn của bản thân. Cũng tức là, bạn từ bên ngoài nhìn vào, dường như chiếc kéo đã nhắm chuẩn sợi chỉ, nhưng trên thực tế, khoảnh khắc bạn ấn nút, anh liền thua rồi. Nhìn thấu điểm này, Lâm Thanh Diện chơi thấy rất dễ. Anh nói với Tiểu Nặc Nặc “Ba điều khiển cần gạt, con tới ấn nút được không?” Nặc Nặc gật đầu, cô bé là vô cùng tin tưởng ba của mình. Mà tâm lý của Lâm Thanh Diện cũng rõ ràng, nhiều chuyện, nhất định phải để con cùng tham gia cùng cảm nhận, như thế, trải nghiệm chơi của cô bé sẽ hoàn toàn cao hơn gấp mấy lần so với người ta. Lâm Thanh Diện điều khiển cần gạt, người đàn ông ở bên cạnh đó còn cả một số người xem đang ở bên cạnh xem. “Ấn!” Lâm Thanh Diện lớn tiếng nói, Tiểu Nặc Nặc nghe lời ấn nút. “Xì, tôi nói này, người này thật là giỏi nói khoác, chiếc kéo đó căn bản không có căn chuẩn, như này, cũng muốn lấy được gấu bông sao?” Người đàn ông cười lớn nói. “Phải đó, phải đó, tôi cũng thấy anh ta căn không chuẩn, như này sợ rằng đều cắt không tới sợi chỉ.” Người xung quanh cũng phụ họa theo, bọn họ vừa rồi ở bên ngoài luôn theo dõi, từ tầm nhìn của bọn họ thì thấy, Lâm Thanh Diện căn chỉnh quả thật không chuẩn. Tuy nhiên, chuẩn hay không, trong lòng Lâm Thanh Diện lại rõ như gương vậy. Chiếc kéo bắt đầu di chuyển về phía trước, bặc một tiếng, sợi chỉ đứt, một con gấu bông to bên trong liền trực tiếp rơi ra. “Thành công rồi, thành công rồi.” Nặc Nặc phấn khích vỗ tay nói, trên mặt là nụ cười vui vẻ. “Tên này, vậy mà thật sự thành công rồi?” “Cái này sao có thể chứ, rõ ràng là lệch mà.” Mọi người kinh ngạc nói. “Nặc Nặc, lấy gấu bông ra đi, chúng ta cũng nên đi rồi.” Lâm Thanh Diện cười rồi nói, tự nhiên cũng không có nói rõ chỗ ảo diệu của tấm kính thủy tinh này cho những người này. “Dạ.” Tiểu Nặc Nặc gật đầu, vừa chuẩn bị cúi người lấy gấu bông từ máy ra, đột nhiên, người đàn ông luôn đứng ở bên cạnh kia cử động, anh ta tranh trước một bước, trực tiếp cúi người từ trong ô lấy vật phẩm lấy đi con gấu Nặc Nặc cắt được. “Con gấu bông này không tồi, tôi lấy rồi.” Người đàn ông cười rồi nói, xoay người rời đi.
Vừa nghe thấy Hứa Bích Hoài nói thế, ánh mắt Lâm Thanh Diện sáng bừng, anh lên tiếng một cách kích động “Bích Hoài, em nhớ ra thật hả? Tốt quá, anh còn nghĩ phải lâu lắm em mới lấy lại được ký ức chứ.”Sau khi nói dứt lời, Lâm Thanh Diện bèn ôm chầm lấy Hứa Bích Hoài, anh không ngờ cô có thể khôi phục ký ức một cách đơn giản như thế, chỉ cần một tấm hình mà nhớ ra ngay điều Lâm Thanh Diện không ngờ Hứa Bích Hoài lại cảnh giác mà lùi về sau, ánh mắt cô toát ra vẻ phòng Thanh Diện cảm thấy thật kỳ quái, anh bèn hỏi cô “Bích Hoài, em sao thế? Không phải em nhớ lại rồi hả?”Hứa Bích Hoài tức giận nhìn Lâm Thanh Diện, cô cất tiếng nói “Hồi còn đi học đại học có một app Photoshop có thể ghép hai tấm hình thành một mà không để lại dấu vết gì, tôi nhớ lúc ấy mình còn ghép thành tấm hình chụp chung với Châu Kiệt Luân nữa, chắc chắn tấm hình của anh cũng là Photoshop.”Lâm Thanh Diện lập tức cạn lời, anh còn nghĩ rằng Hứa Bích Hoài nhớ lại chuyện mình là vợ của anh kia chứ, nào ngờ cô lại nhớ ra chuyện Photoshop.“Anh đúng là kẻ xấu, anh mau chóng tránh xa tôi ra, tôi sẽ không khuất phục trước người xấu như anh đâu, tôi muốn gặp ba, để ông ấy xử lý hạng lưu manh như anh!” Gương mặt Hứa Bích Hoài lập tức trở nên kích Thanh Diện nhìn cô với vẻ bất đắc dĩ rồi mới lấy điện thoại của mình ra “Em không cần gặp ba em nữa, ba em đồng ý cho em sống chung với anh.”“Anh nói bậy! Làm sao ba tôi có thể để cho tôi rơi vào tay loại người như anh kia chứ!” Hứa Bích Hoài không hề tin lời Lâm Thanh Diện Thanh Diện tìm một đoạn video clip trong điện thoại, đưa cho Hứa Bích Hoài xem, hôm qua sau khi thương lượng với Tô Thành Hải xong, anh đã quay lại đoạn video clip Thành Hải đã nói rõ lai lịch của Hứa Bích Hoài và những chuyện đã lừa gạt cô trong video clip, nói cho cô biết thật ra Lâm Thanh Diện chính là chồng của cô, còn Hổ Phách chính là tai mắt mà cụ bà cài cắm bên cạnh Hứa Bích khi nghe hết những gì Tô Thành Hải nói, ánh mắt Hứa Bích Hoài dần dần trở nên phức tạp, trong lòng cô hiểu rất rõ hình có thể photoshop được nhưng còn video clip thì không, Lâm Thanh Diện chẳng có lừa đến khi xem xong video clip, trong lòng Hứa Bích Hoài hết sức rối rắm, cô không ngờ mình lại bị bỏ rơi từ lúc còn nhỏ được ba mẹ nuôi dạy dỗ nên người, sau đó vì một vài nguyên nhân mà cô bị tai nạn giao thông nên mới mất đi ký ức, rồi được Tô Thành Hải đón về thành phố người mà cô cho rằng luôn mang phiền phức đến cho mình lại thật sự là chồng của tên cô trong hơn hai mươi năm nay không phải là Tô Tâm Nhu mà là Hứa Bích với một người mất ký ức, đột nhiên biết được nhiều tin tức chấn động như thế là một chuyện vô cùng đau khổ, cô chỉ cảm thấy đầu óc mình rất hỗn loạn, có nhiều thứ đang chờ đợi cô nhớ lại, nhưng cho dù cô có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì cuối cùng cũng chẳng nhớ lại được hồi lâu sau, Hứa Bích Hoài ngẩn ngơ nhìn Lâm Thanh Diện rồi hỏi anh “Anh…Thật sự là chồng tôi hả?”Lâm Thanh Diện gật đầu một cách nghiêm túc, rồi sau đó anh đi đến bên cạnh cô, ôm Hứa Bích Hoài vào trong lòng mình “Em yên tâm đi, sau này có anh ở đây, em sẽ không bao giờ bị tủi thân nữa, nhất định anh sẽ tìm cách giúp em khôi phục trí nhớ.”Lần này Hứa Bích Hoài không phản kháng nữa, độ ấm và tiếng tim đập từ lồng ngực anh khiến cho cô cảm thấy an toàn, dường như trước kia cô thường xuyên dựa vào đó cùng thì Hứa Bích Hoài cũng bỏ lớp phòng bị xuống mà dựa đầu mình vào lồng ngực của Lâm Thanh vì trong lúc nhất thời phải tiếp nhận quá nhiều thông tin, Hứa Bích Hoài cảm thấy mình hơi đau đầu, chẳng bao lâu sau đã dựa vào lồng ngực của anh mà ngủ thiếp đi, Lâm Thanh Diện ôm cô lên giường, rồi lại nhìn cô một hồi lâu mới chịu rời khỏi căn phòng làm việc của Thư Thanh Diện nhìn Thư Hân rồi cất tiếng hỏi “Chuẩn bị thế nào rồi?”“Về cơ bản đã gần xong rồi, trong khoảng thời gian gần đây tôi đã sử dụng lực lượng được sắp xếp trong thành phố T, khống chế hết mọi sản nghiệp liên quan đến nhà họ Hàn, chỉ cần anh ra lệnh thì những gì nhà họ Hàn tích lũy trong nhiều năm nay sụp đổ tan tành trong chớp mắt, cùng lúc đó tôi cũng đã hỏi ý của ông chủ, ông chủ kêu anh cứ to gan làm những gì mình muốn, chỉ là một nhà họ Hàn mà thôi, ông chủ vốn không xem bọn họ ra gì.” Thư Hân cất tiếng Thanh Diện gật gật đầu, cũng cảm thấy hơi kinh ngạc trước lực lượng mà Quan Lĩnh tích lũy được, ít nhiều gì thì nhà họ Hàn cũng được xem như là gia tộc hàng đầu, mặc dù kém hơn nhà họ Tôn một chút, thế mà Quan Lĩnh muốn tiêu diệu nhà họ Hàn, bọn họ lại không có sức phản kháng.“Gần đây có chuyện gì xảy ra với cậu chủ nhà họ Hàn không?” Lâm Thanh Diện cất tiếng hỏi.“Cậu chủ nhà họ Hàn đúng là một người cuồng đánh nhau, sau khi trở về, gần như ngày nào anh ta cũng lăn lộn đánh nhau khắp thành phố T, hơn nữa không có ai là đối thủ của ah ta cả, vài tay đánh đấm dưới trướng Lưu Bang Vận đều bị Hàn Đông đánh hết một lượt rồi, mấy ngày nay Lưu Bang Vận rầu rĩ lắm.” Thư Hân cất tiếng Thanh Diện nhướn mày, không ngờ cậu chủ nhà họ Hàn lại hiếu chiến đến như thế, mới về có mấy ngày thôi mà đã vung nắm đấm đánh nhau khắp cả thành phố T.“Cứ để cho anh ta ngang ngược vài ngày đi, đợi đến ngày tổ chức buổi tiệc, tôi sẽ cho anh ta biết đụng phải tường là ý gì.” Lâm Thanh Diện cười cười rồi Hân liếc mắt nhìn Lâm Thanh Diện, cô ta cười rồi nói “Thiếu chủ, anh còn chưa nhìn thấy khả năng chiến đấu của anh ta mà đã tự tin như thế à, đến lúc đó lỡ anh không đánh lại anh ta thì chẳng phải mất mặt lắm sao?”Lâm Thanh Diện bật cười rồi nhìn Thư Hân “Lẽ nào cô chưa từng nghe nói đến những chuyện tôi làm hồi trước?”Theo lý mà nói, chỉ cần biết Lâm Thanh Diện thành công ở Đăng Thiên Thê thì sẽ không có ai nghi ngờ thực lực của anh nữa, dù gì Đăng Thiên Thê có nghĩa là sức chiến đấu ở hàng Hân ngẩn người một lúc rồi nói “Chuyện gì?”Mấy năm gần đây cô ta luôn phát triển ở thành phố T, không am hiểu lắm những chuyện nội bộ của Quan Thanh Diện phì cười rồi nói ngay “Thế thì tôi hỏi đây, cô cảm thấy Hàn Đông có thể đánh thắng Lý Phù Đồ không?”Thư Hân trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi nói “Đúng là Lý Phù Đồ rất mạnh, nhưng Hàn Đông trở về sau khi theo một người thầy ở Nhật, không thể xem thường anh ta được, khó mà nói trước hai người này ai mạnh hơn ai.”“Anh hỏi tôi như thế không phải là vì muốn nói cho tôi biết anh có cùng trình độ với Lý Phù Đồ đó chứ? Thiếu chủ, không phải là tôi xem thường anh, cao thủ như Lý Phù Đồ trăm năm mới gặp một lần, không thể đạt đến trình độ như anh ta một cách dễ dàng được đâu.”Lâm Thanh Diện bình tĩnh nhìn Thư Hân “Lý Phù Đồ là bại tướng dưới tay tôi.”Thư Hân lập tức trừng to mắt, cô ta nhìn Lâm Thanh Diện với vẻ kinh ngạc.“Thật…Thật hả? Bao giờ thế?” Thư Hân cất tiếng hỏi.“Một thời gian trước rồi, tôi đi khiêu chiến người trên bảng Đăng Thiên Thê, anh ta là người cuối cùng mà tôi gặp.”Thư Hân lập tức hít sâu một hơi, suýt nữa cô ta đã quỳ xuống trước mặt Lâm Thanh Diện.
Nghe thấy lời của Trần Tài Anh, Lâm Thanh Diện cười, mở miệng nói “Chuyện này đơn giản, lần sau lúc anh đến sòng bạc ngầm này, gọi tôi, tôi đến giúp anh thắng ông ta.”Trần Tài Anh và Lý Huỳnh Thái đều mở to mắt, có chút không tin.“Anh Diện, sòng bạc đó mặc dù không lớn, nhưng ông chủ của họ được xưng là vua bài, tôi đi cùng anh Trần hai lần, cũng đã kiến thức sự lợi hại của người đó, người có thể cược qua anh ta ở cả Hồng Thành e rằng không có vài người. Anh đi cùng chúng tôi, cũng không hẳn là có thể thắng ông ta.” Lý Huỳnh Thái mở miệng.“Đúng vậy, trình độ cược của người đó thực sự cao minh, hơn nữa năng lực tính nhẩm cũng cao kinh khủng, tôi chính là nhìn trúng điểm này của ông ta, mới muốn thu ông ta để chính mình dùng, sau này thế giới ngầm ở Hồng Thành được thống nhất, tài vụ là một mảng rất quan trọng, cần người như ông ta xử lý.” Trần Tài Anh Thanh Diện có chút cạn lời nhìn hai người, mở miệng nói “Thực không che giấu, trình độ cược của tôi, cũng không hẳn kém hơn người đó.”Lý Huỳnh Thái và Trần Tài Anh đều mặt đầy hoài nghi, Lâm Thanh Diện lợi hại họ quả thực biết, nhưng một người cho dù có lợi hại cũng không thể thứ gì cũng tinh thông, cho nên hai người họ đều cảm thấy Lâm Thanh Diện là đang chém hai người không tin mình, Lâm Thanh Diện cũng lười giải thích, trực tiếp nói “Lần sau đi sòng bạc thì gọi tôi, để hai người đại khai nhãn giới.”Hai người đều gật đầu, sau đó bèn cùng nhau rời khỏi chỗ hôm sau, một mình Triệu Tam Linh đến KTV, anh ta đã nói với Sói Đen, sáng nay tới dẫn Hứa Bích Hoài qua anh ta gọi điện cho Sói Đen mấy cuộc, Sói Đen đều không bắt máy, chuyện này khiến anh ta cảm thấy Sói Đen nhất định đã thành công, bận mây mưa với Hứa Bích Hoài, không quan tâm tới anh nhiên nghĩ tới dáng vẻ Hứa Bích Hoài ở dưới thân Sói Đen, Triệu Tam Linh liền không thoải mái, nhưng nghĩ tới sau này Hứa Bích Hoài sẽ trở thành người của anh ta, anh ta cũng không để ý là điều khiến anh ta cảm thấy có chút kỳ quái là, sau khi anh ta vào KTV, lại không nhìn thấy người của Sói ta tìm tới quản lý của KTV, hỏi tình huống một chút, tiếp đó trực tiếp trừng to mắt.“Anh nói gì! Hôm qua Sói Đen bị diệt rồi?” Triệu Tam Linh kinh ngạc hô lên.“Anh cmn nhỏ tiếng chút, chuyện này cũng có thể tùy tiện nói?” Quản lý lườm anh ta.“Bị ai diệt?” Triệu Tam Linh hỏi.“Cái này anh đừng hỏi, dù sao từ giờ về sau, Hồng Thành sẽ không còn Sói Đen nữa.” Quản lý nói xong bèn không để ý tới Triệu Tam Linh Tam Linh nuốt nước miếng, lòng nghĩ Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài thật sự quá may mắn, chuyện vốn sắp thành, không nghĩ tới Sói Đen lại giữa đường gặp ta đương nhiên không cho rằng Sói Đen bị Lâm Thanh Diện diệt, mà cho rằng là kẻ thù nào đó của Sói Đen.“Mẹ nó, tên oắt con Lâm Thanh Diện này thật sự là vận cứt chó, tạm thời để tên này yên tĩnh một khoảng thời gian, gần đây công ty có hạng mục quan trọng, đợi xử lý xong hạng mục này, lại tới xử hắn.”Triệu Tam Linh không nghĩ nhiều, cũng không để ý đến kết cục của Sói Đen, dù sao anh ta và Sói Đen cũng không có tình nghĩa gì, chỉ là tạm thời hợp tác mà ta không biết, nếu không phải hôm qua Sói Đen không có cơ hội khai anh ta ra, kết cục của anh ta, e là cũng giống với hắn....Vài ngày sau, Trần Tài Anh gửi tin nhắn cho Lâm Thanh Diện “Tối nay đến sòng bạc, thử một lần cuối, nếu vẫn không thành công, tôi sẽ không nhắm chủ ý vào ông ta nữa.”Lâm Thanh Diện nhận được tin nhắn lập tức nhìn Hứa Bích Hoài bên cạnh, cẩn thận hỏi “À này, tối nay anh đi tìm một người bạn làm chút chuyện, có lẽ sẽ về trễ một chút, em phê chuẩn sao?”Hứa Bích Hoài sững sốt, nói “Anh có chuyện thì đi đi, sao lại hỏi em?”“Em không phải vợ anh sao, đương nhiên phải xin ý chỉ của em.” Lâm Thanh Diện nói.“Anh đi đi.” Hứa Bích Hoài trả lời, không biết tại sao, cô bỗng nhiên cảm thấy có chút miễn đây cô và Lâm Thanh Diện không can thiệp lẫn nhau, Lâm Thanh Diện làm gì, cô đều không lần này cô đột nhiên rất muốn biết Lâm Thanh Diện muốn đi làm gì, buổi tối cùng bạn ra ngoài làm chút chuyện, Lâm Thanh Diện lại không có công việc, có thể làm chuyện hẳn không phải muốn đến nơi đó chứ? Hứa Bích Hoài bỗng nhiên nảy ra suy nghĩ to trước đây từng nghe Lục Thiên Điệp nói, đàn ông bình thường buổi tối nói ra ngoài, còn không nói là chuyện gì, đại khái chính là đi mua Thanh Diện cũng muốn ra ngoài mua vui sao? Hứa Bích Hoài bỗng nhiên ý thức tới, cô và Lâm Thanh Diện kết hôn vài năm, lại trước giờ chưa từng để Lâm Thanh Diện chạm vào Thanh Diện tốt xấu gì cũng là một người đàn ông bình thường, Hứa Bích Hoài không cho anh đụng vào, anh phải có chỗ để phát tới đây, Hứa Bích Hoài liền càng thêm cảm thấy, Lâm Thanh Diện tối nay là muốn tới nơi cắn môi, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, nhìn rất tức mà, chuyện này cũng không thể trách anh, dù sao là mình không cho anh đụng vào, nhưng tại sao vừa nghĩ tới chuyện này, mình liền buồn bã như vậy chứ?“Sau này anh muốn đi thì đi đi, em sẽ không can thiệp.” Hứa Bích Hoài đột nhiên nói một câu, sau đó mặt đầy tủi thân đứng dậy, quay về Thanh Diện mờ mịt, không biết Hứa Bích Hoài làm sao, vừa rồi còn rất tốt, sao đột nhiên lại như chịu uất ức cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Hứa Bích Hoài nghĩ tới chuyện gì không giờ tối, Lâm Thanh Diện ra khỏi nhà, lúc ra cửa, Hứa Bích Hoài còn đặc biệt bước ra nhìn anh, khiến anh cảm thấy rất kỳ Huỳnh Thái và Trần Tài Anh đã ở gần sòng bạc đợi anh, anh ra khỏi tiểu khu lập tức gọi bao lâu sau, đến địa điểm đã hẹn, Lý Huỳnh Thái và Trần Tài Anh gặp mặt Lâm Thanh Diện, ba người cùng nhau đi tới khu trò khu trò chơi, Lý Huỳnh Thái trực tiếp dẫn hai người đi tới lầu hai, cửa cầu thang có người canh giữ, anh ta vốn định chặn ba người lại, nhưng sau khi nhìn thấy người dẫn đầu là Lý Huỳnh Thái bèn sợ hãi nhường bạc ngầm mà Trần Tài Anh nói chính là ở lầu hai khu trò chơi này, người bình thường muốn vào, đều phải để người quen dẫn dắt, người nổi tiếng như Lý Huỳnh Thái, đương nhiên không sao tất cả mọi người đều biết, chỉ cần Lý Huỳnh Thái muốn, lúc nào cũng có thể phá hủy sòng bạc của bạc ở lầu hai cũng lớn, đủ loại thiết bị nên có đều có, đã có không ít người vây ở đây, trong tay cầm một đống chip, kêu to gọi nhỏ, nhìn rất náo Huỳnh Thái đi tới chỗ đổi chip, nói với người bên trong “Tôi muốn gặp ông chủ các anh, kêu anh ta ra.”Người đó nhìn ba người Lý Huỳnh Thái, mở miệng nói “Ngại quá, ông chủ chúng tôi hôm nay không tiếp khách.”“Cứ nói Lý Huỳnh Thái tìm anh ta.” Lý Huỳnh Thái trừng mắt nói, nhìn như lúc nào cũng có thể phá hủy chỗ đó giật nảy mình, vội vào trong bao lâu sau, người đó đi ra, khúm núm nhìn ba người, nói “Ông chủ chúng tôi nói, các anh trước đó đã gặp ông ấy miễn phí hai lần, lần này nếu muốn gặp ông ấy, phải trả phí gặp mặt một tỷ rưỡi, hoặc là thắng đủ một tỷ rưỡi ở sòng bạc của chúng tôi, nếu không, ông chủ chúng tôi sẽ không gặp các anh.”“Cái gì!” Lý Huỳnh Thái trừng mắt, trực tiếp nắm cổ người đó.“Đại...đại ca, cho dù anh ra tay, ông chủ chúng tôi cũng sẽ không gặp anh, đây là chip ba mươi triệu, chỉ cần các anh có thể dùng số chip này thắng đủ một tỷ rưỡi, ông chủ chúng tôi sẽ ra.” Người đó đầy sợ hãi Thanh Diện ra hiệu bằng ánh mắt với Lý Huỳnh Thái, ý bảo anh ta buông tay, Lý Huỳnh Thái buông tay, mặt đầy không vui.“Đã vậy, chúng tôi liền dựa theo quy định của ông chủ, dùng số chip này thắng đủ một tỷ rưỡi.” Lâm Thanh Diện cười nói.“Anh Diện, anh điên rồi sao, dùng ba mươi triệu thắng một tỷ rưỡi, quá khó rồi, hơn nữa không chừng lát nữa chúng ta liền thua sạch ba mươi triệu này.” Lý Huỳnh Thái nói.“Đúng vậy, ba người chúng ta cho dù có thể thẳng một tỷ rưỡi, chỉ sợ cũng mất cả đêm.” Trần Tài Anh Thanh Diện nhìn hai người, lạnh giọng nói “Đừng phí lời, chúng ta tách ra hành động, xem ai cuối cùng thắng nhiều.”Nói xong, Lâm Thanh Diện liền lấy một con chip ba mươi nghìn trong số con chip ba mươi triệu đó, xoay người đi kiếm tiền.“Anh Diện, anh điên rồi, cái anh cầm chỉ có ba mươi nghìn!” Lý Huỳnh Thái Tài Anh lắc đầu, nói “E là anh ấy xem tivi nhiều quá rồi, nghĩ cách kiếm tiền trước đi, anh ấy thua ba mươi nghìn đó, nhất định sẽ tới tìm chúng ta muốn chip.”Nói rồi, hai người cũng đi tới trước các bàn bắt đầu kiếm vừa rồi cười lạnh nhìn ba người, nói “Thật là buồn cười, nếu các anh có thể dùng ba mươi triệu thắng một tỷ rưỡi, vậy sòng bạc của chúng tôi cũng không cần mở nữa, thật là ngây thơ, nơi này là địa bàn của vua bài.”Anh ta xoay người về phòng bên trong, đi tới trước mặt một người béo mập to phệ, nói “Ông chủ, họ cầm chip ba mươi triệu, đi cược rồi.”Ông mập ngẩng đầu, đột nhiên cười to ha hả, nói “Lý Huỳnh Thái cũng thật là ngốc, cũng không nhìn xem tôi làm gì, lại mơ tưởng dùng ba mươi triệu thắng một tỷ rưỡi ở chỗ tôi, anh ta thật là nằm mơ quá nhiều rồi.”“Ông chủ nói phải, dựa vào chút trình độ của họ, e là mười phút đã thua sạch.”“Anh nói họ tới ba người, người thứ ba là ai? Trước đây từng nhìn thấy chưa?” Ông mập mở miệng hỏi.“Chưa từng nhìn thấy, nhưng xem dáng vẻ chính là một tên tiểu bạch không hiểu biết, ông chủ cũng không cần lo lắng.” Người đó mập gật đầu, nói “Anh ra ngoài xem đi, e là họ rất nhanh sẽ thua hết tiền, tôi ngủ một chút, không có chuyện gì thì đừng tới phiền tôi.”Người đó lập tức gật đầu, lùi ra khỏi một tiếng sau, người đó mặt đầy hoảng loạn chạy vào phòng của ông mập, sau đó dùng giọng nói gấp gáp gọi “Lão đại, lão đại, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”Ông mập đang ngủ, bị giọng nói của người đó dọa giật nảy, trừng mắt anh ta, hỏi “Cậu cmn có thể nhỏ tiếng chút không, tôi bị cậu dọa mắc bệnh tim rồi, xảy ra chuyện gì? Lý Huỳnh Thái thua sạch tiền, không phục, muốn phá sòng bạc của tôi? Nói cho anh ta biết, cho dù anh ta phá sòng bạc của ông đây, ông đây cũng không gặp anh ta.”“Không phải, không phải, người thứ ba Lý Huỳnh Thái dẫn tới dùng ba mươi nghìn thắng hết sòng bạc của chúng ta, nếu ông còn không ra, sòng bạc của chúng ta sắp phá sản rồi!”
rể quý trời cho chương 70