Không thể bình yên khi nhìn anh . Anh đã có gia đình và 2 nhóc đáng yêu. Anh hạnh phúc và thành đạt. Tôi vui vì người tôi yêu thương được hạnh phúc. Nhưng tôi cứ muốn được gặp anh, được ở cạnh anh, được nhìn thấy anh và gục đầu vào vai anh để khóc. Nhật Kim Anh và chồng cũ Bửu Lộc kết hôn vào năm 2014, sau ít năm chung sống cả hai quyết định đường ai nấy đi. Thời điểm đó, chồng cũ Nhật Kim Anh nhận trách nhiệm chăm sóc con trai nhỏ. Đến năm 2019, nữ ca sĩ gửi đơn ra tòa để tranh quyền nuôi con với Bửu Lộc. Sau 2 Kích thước: 581 Kb. Giới thiệu: Anh thấy lòng thật bình yên khi ý trời mang em đến Remix (Nhạc Chuông) là một bản nhạc độc đáo, Hot Tik Tok dành cho điện thoại di động. Đoạn nhạc chuông này được cắt từ bài hát gốc Thương Em Đến Già Remix do ca sĩ Lê Bảo Bình thể hiện Hoangminhbaoct@gmail.com. Pháp luật - Điều tra Thứ ba, 18/10/2022 - 14:21 Theo dõi Congthuong.vn trên. Công an huyện Yên Khánh, tỉnh Ninh Bình vừa bắt giữ 2 đối tượng Nguyễn Đình Hoàng Anh và Bùi Thúc Quyết đã dàn cảnh để trộm cắp xe ô tô vừa bán cho khách. Bắt giữ đối tượng Ở tuổi 27, Hoàng Dũng đang hạnh phúc trong tình yêu. Anh nói: "Tôi tìm thấy bình yên trong tình yêu sau những lần thất tình trước đây". Nghệ sĩ an yên khi bạn gái là chỗ dựa tinh thần, cô không ghen, hiểu tính chất công việc, sẵn sàng cho anh lời khuyên, cách vượt qua áp lực Từ Khi Có Anh 3. After We Fell (2021) Status: Full HD - Vietsub Đạo diễn: Castille Landon Vấn đề bản quyền vui lòng bình luận dưới phim. ag9cchv. Ánh trăng dịu dàng từ từ soi rọi vào khuôn mặt cô gái, ve sầu kêu râm ran như có như không, trong một buổi tối yên tĩnh thế này, tiếng đánh nhau ở đằng sau con hẻm có vẻ đặc biệt rõ niên giơ nắm tay lên, đấm mạnh vào khuôn mặt tên lưu manh, hắn ngã ngồi xuống đất, chịu một cú đau đến mức che miệng hung tợn nhìn cậu thiếu niên mảnh khảnh trước mắt nhưng không thể tung ra một đòn đánh trả Thanh Uyển ở bên cạnh nắm thật chặt gọng kính mạ vàng trong tay, toàn thân bất giác hơi run con trai trước mắt dần trùng khớp với hình bóng trong trí ra là anh ấy…—Nam trời chói chang như lửa, mặt đất hệt như một cái lồng hấp, nóng đến mức khiến người ta không thở chín là mùa tựu trường, kẻ đến người đi tấp nập trước cổng trường Thanh Uyển kéo valy hành lý, mồ hôi ướt đẫm trên quần nhìn chằm chằm bản đồ trong tay thật lâu nhưng vẫn không biết ký túc xá nữ đi hướng lúc cô đang ảo não, đột nhiên đụng phải một cái gì đó, Chu Thanh Uyển vô thức che lại chiếc mũi đau nhức của khi cô phản ứng lại được, bản thân đã ngã ngồi xuống đất, bản đồ rơi trên mặt đất cũng bị gió thổi đi, cô định vươn tay ra chụp lại, nhưng tấm bản đồ vẫn vô tình bay đi theo rồi, bây giờ thì cô thật sự không cần đến ký túc xá nữ nữa.“Xin lỗi, em không sao chứ?”Chu Thanh Uyển nghe thấy tiếng bèn ngẩng Full Tại chàng trai khoảng chừng 17-18 tuổi mang kính mắt gọng tơ vàng trên mặt trông có vẻ lịch sự nhã mặt anh treo một nụ cười ôn hòa, anh hơi cúi người vươn cánh tay về phía Chu Thanh cảm giác quen thuộc chợt hiện lên trong đầu Chu Thanh Uyển, nhanh chóng đến nỗi cô không kịp nắm bắt được gì. Cô ôm đầu muốn cố gắng nhớ lại nhưng ký ức chỉ ngày càng mơ hồ.“Không sao ạ, là do em không nhìn đường.” Chu Thanh Uyển không bắt lấy tay anh, cô chống tay xuống đất tự đứng lên, khẽ vỗ bụi bặm trên trai cũng không bận lòng, chỉ thản nhiên rút tay lại “Em là học sinh mới của lớp 10.”Câu anh dùng chính là câu trần Chu Thanh Uyển thấy hơi kỳ lạ nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ trả lời “Đúng vậy, xin hỏi anh biết ký túc xá nữ ở hướng nào không ạ? Em tìm rất lâu cũng không thấy.”Thời tiết quỷ quái này vốn đã nóng đến mức khiến lòng người buồn bực, hơn nữa tìm kiếm lâu như vậy dưới ánh nắng chang chang, Chu Thanh Uyển khó tránh khỏi có chút cáu kỉnh.“Ký túc xá nữ có hơi xa, anh trực tiếp dẫn em đi vậy. Anh giúp em lấy hành lý nhé.” Chàng trai vươn tay muốn cầm hành lý lên.“Không sao đâu, một mình em làm được.” Chu Thanh Uyển lễ phép từ chối ý tốt của trai thu hồi tay, cũng không làm cô khó xử nữa, anh xoay người đi về hướng ký túc xá Thanh Uyển chạy chậm đuổi theo.“Cảm ơn đàn anh, anh thật tốt bụng.”Nếu không phải có anh giúp đỡ, phỏng chừng cô còn đang đứng ngốc ở cổng trường.“Không cần khách sáo, em vừa đến khó tránh khỏi sẽ không quen thuộc. Sau này có vấn đề gì có thể tới tìm anh, anh tên Trương Kính Vũ.” Sau khi chàng trai nghe thấy Chu Thanh Uyển nói lời cảm ơn, ý cười trong đôi mắt càng người một trước một sau, khoảng cách không gần không Kính Vũ cố tình thả chậm bước chân chờ cô gái phía sau đuổi người rẽ vào mấy con đường và nhìn thấy một tòa nhà, các nữ sinh đang bận rộn xách hành lý ra ra vào vào ở dưới ký túc xá nữ Thanh Uyển thấy mình cuối cùng cũng tìm được ký túc xá, vui sướng nói cảm ơn với chàng trai rồi kéo valy đi vào tòa Kính Vũ ngây người nhìn bóng dáng ấy… Dường như không còn nhớ ra anh phải, thời gian đã trôi qua lâu như vậy, anh nghĩ Kính Vũ cúi đầu tự giễu, trong đôi mắt hiện lên một tia chua xót rồi xoay người rời kia, Chu Thanh Uyển đến gần cửa phòng, mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện vang vọng bên dùng tay gõ cửa rồi nhẹ nhàng ấn xuống tay nắm, “Chào các bạn.”Ba người trong ký túc xá đồng loạt quay nhìn về phía cô gái ngoài buộc tóc đuôi ngựa cao, mặc sơ mi trắng và quần đùi, trong tay cầm valy màu lam, đang mỉm cười chào họ.“Ký túc xá chúng ta rốt cuộc cũng đến đông đủ rồi!” Một cô gái tóc ngắn nói.“Chào cậu, mình tên Chu Thanh Uyển, Thanh trong thanh sở, Uyển trong nhu uyển.” Cô tự giới thiệu.“Mình là Lý Tĩnh, Tĩnh trong an tĩnh.” Nữ sinh tóc ngắn vừa rồi nói chuyện rất mềm mại và đáng yêu.“Mình tên Vương Huyên Nghi, cậu có thể gọi mình là Huyên Huyên!” Cô bạn bên cạnh Lý Tĩnh thấy bạn cùng phòng mới tới cũng hưng phấn giới thiệu về bản Thanh Uyển nhất nhất gật đầu đáp Full Tại nhìn về phía người bạn cùng phòng cuối cùng đang dựa vào gối đầu và lật xem một quyển sách trên tay.“Trình Tuệ Kỳ.” Cô gái trên giường không hề nâng mí mắt lên, chỉ ném xuống ba như cô nàng khinh thường nói chuyện cùng bọn Thanh Uyển cũng không để ý, cô đi đến mép giường yên lặng sắp xếp quần áo.“Cậu là người ở nơi nào vậy? Sao lại đến muộn thế?” Vương Huyên Nghi luôn luôn dễ làm quen, cô ấy rướn người qua chủ động bắt chuyện, hoàn toàn không có sự ngại ngùng của người mới quen biết.“Mình là người bản địa.” Chu Thanh Uyển xếp một chồng quần áo bỏ vào tủ.“Vậy sao cậu lại muốn ở nội trú?” Vương Huyên Nghi nhét một mảnh khoai tây chiên vào trong người các cô đều đến từ thành thị khác cho nên mới phải ở nội trú, thông thường người địa phương đều là học sinh ngoại Thanh Uyển không đáp lời, chỉ tiếp tục sắp xếp lại quần áo của Huyên Nghi lẩm bẩm một mình “Mình ước gì mỗi ngày đều được nhõng nhẽo bên cạnh mẹ mình, sau khi tan học còn có bữa cơm thơm ngào ngạt, thật tốt.”Cô ấy nhớ tới bữa ăn mẹ nấu hàng ngày rồi nuốt một ngụm nước miếng, đột nhiên cảm thấy đồ ăn mẹ mình làm thật thơm ngon, mấy ngày nay ăn đồ căn tin đến độ ngao ngán muốn nôn Thanh Uyển kiên nhẫn nghe Vương Huyên Nghi kể chuyện hằng ngày của cô ấy và ba mẹ, cũng không chê dông dài, dưới đáy mắt cô lại lộ ra một tia chua là cảm giác gia đình… Đã bao nhiêu lâu rồi cô không cảm nhận Thanh Uyển rũ mi mắt, che giấu đi mọi cảm bao lâu sau Lý Tĩnh cũng chen vào đề tài này cùng bọn nữ sinh trò chuyện rôm rả, nói cười mê mải đến tận tối mịt.—Bên kia, sau khi Trương Kính Vũ đưa người đến ký túc xá liền trở lại chung cư nhà mình.“Tôi đã về.” Trương Kính Vũ mở cửa vào nhà, hơi mệt mỏi nói, thời tiết này quả thật làm tinh thần người ta không cao hứng lạnh trong phòng thổi phà ra khiến Trương Kính Vũ khẽ run.“Cậu đã về rồi! Ông cụ Lưu cũng thật là, trời nóng bức còn bảo cậu chạy tới trường học một chuyến.” Lưu Diệp ngồi trên thảm, ngón tay lướt nhanh như bay trên màn hình di động.“Cậu định ở nhà tôi đến khi nào?” Trương Kính Vũ tiện tay ném chìa khóa lên bàn.“Dựa vào tình cảm anh em tốt đẹp của chúng ta, cậu giúp tôi chút đi, bằng không trở về mẹ tôi lại cằn nhằn tôi mãi.” Lưu Diệp bất đắc dĩ thở Kính Vũ và Lưu Diệp là bạn học cùng lớp từ năm lớp 10, bởi vì vị trí ngồi gần cho nên thường xuyên chơi cùng nhau, lâu dài về sau cứ như vậy mà trở thành anh em động trên bàn vang lên, Trương Kính Vũ bấm nghe và áp điện thoại vào bên tai, “Chào dì ạ… Vâng, Lưu Diệp ở chỗ con… Phải ạ, cậu ấy đang chơi game.”Anh vô tình vạch trần hành vi phạm tội của Lưu Diệp.“Nè nè, cậu không thể không nói nghĩa khí như vậy chứ!” Lưu Diệp sợ tới mức nhảy dựng lên khỏi sô Kính Vũ cúp điện thoại, “Nếu cậu còn không quay về e là mẹ cậu sắp tìm tới tận cửa.”Lưu Diệp vội vàng thu dọn đồ đạc rồi đi ra ngoài, cũng không kịp bái bai một Kính Vũ bị bộ dạng chật vật của Lưu Diệp này chọc lười biếng nằm trên sô pha nhìn trần nhà đến phát ngốc, nhớ tới vừa rồi gặp được Chu Thanh Uyển.“Chậc, thế mà đã quên mất mình.” Trương Kính Vũ tự mình lẩm ra chỉ có thể làm quen lại một lần nữa.—Buổi Thanh Uyển dùng khăn vải lau khô bọt nước trên động trên giường vang lên, Chu Thanh Uyển cầm lấy điện thoại, là dì út Đường Hân gọi tới.“Uyển Uyển, ký túc xá sắp tắt đèn, đừng nói chuyện lâu nha.” Lý Tĩnh nhắc nhở nói.“Mình biết rồi.”Đọc Full Tại Thanh Uyển bước ra khỏi phòng nhận điện thoại, “A lô, dì út.”“Uyển Uyển, môi trường ở ký túc xá thế nào, ở chung với bạn cùng phòng có tốt không?”Bên tai vang lên giọng nói quen thuộc, người ở đầu bên kia điện thoại dường như rất lo Hân thở dài “Nếu con ở không quen thì nói một tiếng với dì, dì út lập tức mang con về nhà.”Bà thật sự không yên lòng cho Chu Thanh Uyển, cũng không biết vì sao đứa nhỏ này lại đột nhiên nhất quyết muốn ở nội trú.“Dì ơi, con không sao đâu, con có thể tự chăm sóc tốt cho mình, người cũng đừng lo lắng.” Chu Thanh Uyển dán lưng vào vách tường trắng tinh.“Được rồi, nếu thiếu cái gì con nhớ phải nói, dì mang đến cho con.”“Con biết ạ, tạm biệt dì út.” Chu Thanh Uyển cúp điện dựa vào tường ngây ngẩn trong chốc lát, sau đó mới đẩy cửa đi vào, hành lang lại khôi phục sự yên tĩnh. Trương Kính Vũ thấy cô bé rơi lệ, cũng cuống cuồng theo và an ủi “Em… Em đừng khóc.”Giọng nói của Trương Kính Vũ kéo Chu Thanh Uyển từ nỗi đau trong hồi ức quay về hiện anh nhìn thấy Chu Thanh Uyển khóc, trái tim dường như cũng bị một cái gì đó đè ép lên, khiến anh không thở nổi.“Đừng sợ, chúng ta nhất định sẽ ra ngoài được.” Trương Kính Vũ giơ tay lau đi nước mắt trên mặt Chu Thanh độ ban đêm rất thấp, khuôn mặt cô cũng lạnh ngắt theo.“Em không sợ.” Chu Thanh Uyển khẽ xua tay tỏ vẻ mình không Kính Vũ cởi áo khoác trên người ra, phủ lên trên người cô “Ban đêm nhiệt độ xuống thấp, đừng để cảm lạnh. “Áo khoác vẫn còn mang theo hơi ấm của Trương Kính Vũ, từng dòng từng dòng ấm áp nhè nhẹ chảy vào trong lòng người đều trầm mặc một lúc Full Tại đề lúc trước em còn chưa trả lời anh đó!” Trương Kính Vũ mở miệng phá vỡ không khí yên tĩnh và trầm Thanh Uyển nghi hoặc, Trương Kính Vũ thấy cô không hiểu, lại mở miệng lặp lại từng câu từng chữ “Kỹ thuật chơi bóng bây giờ của anh có tiến bộ hơn hồi cấp hai không?”Chu Thanh Uyển tiếp tục giựt khóe cứ nhất định phải hỏi về chuyện đó ở cái thời điểm này sao? Không để yên đúng không?Cô khẽ chớp mắt, tròng mắt vừa chuyển bèn đổi đề tài “Không phải anh là đại ca trường học hồi cấp hai sao? Dáng vẻ thư sinh của anh bây giờ hoàn toàn không giống bộ dạng tùy tiện lúc trước.”Trương Kính Vũ hơi cong khóe miệng, xem ra cô không quên mất mình.“Ừm anh nói xem làm sao anh lại nhận ra em, giữa chúng ta có qua lại gì sao?” Chu Thanh Uyển chỉ chính mình rồi lại chỉ người trước mắt.“Trước kia không phải em đứng từ xa lén nhìn anh chơi bóng sao?”, Trương Kính Vũ nhướng mày và hạ giọng, “Em cho rằng anh không nhìn thấy à?”Cô gái hiển nhiên luống cuống hoảng hốt, xấu hổ đến mức cúi ra trước kia anh đều nhìn thấy! Có thể nào cô sẽ bị người ta chê cười vì bộ dạng mê trai này không?Khóe miệng Trương Kính Vũ không kiềm được khẽ giương lên, trong lòng nổi lên vài tia ngọt ngào.“Vậy… Sao anh lại đột nhiên trở nên ngoan ngoãn như thế?” Chu Thanh Uyển nắm thật chặt áo khoác trên người, vừa định quay đầu nghe anh trả lời, lại thấy một cái gì đó chạy vụt nhanh qua từ bên người bọn chuột!Con ngươi cô bỗng nhiên co rút lại, sắc mặt cũng bị dọa trắng cuống quít đứng lên “Có chuột!”Trương Kính Vũ bị hành động của cô làm giật mình, cũng đứng lên theo “Chuột ở chỗ nào?”Anh cúi đầu tìm kiếm khắp nơi nhưng không nhìn thấy bóng dáng con chuột.“Ở nơi đó! Nó đến kìa! A!” Chu Thanh Uyển sợ tới mức vội vàng nhảy lên trên người của ai Kính Vũ bị một sức nặng bất thình lình đè lên làm mất đi trọng tâm, cũng may phía sau có ghế đỡ lại giúp anh, bằng không cả hai người bọn họ sẽ phải ngã xuống Thanh Uyển sợ hãi vùi đầu vào bên cổ Trương Kính Vũ khóc, nước mắt thấm ướt đồng phục của anh.“Không sao, anh đuổi nó đi cho em.” Trương Kính Vũ hoảng hồn trong nháy mắt, anh vỗ nhẹ sau lưng cô nhóc trấn này, bảo vệ tuần tra nghe thấy động tĩnh, vội vàng móc chìa khóa mở cửa sau ra, “Ai đó!”Chú bảo vệ cầm đèn pin rọi vào người trước mặt, hai cô cậu mặc đồng phục, hiển nhiên là học sinh trong biết vì lý do gì mà cô gái treo trên người cậu trai, còn tay anh chàng lại đặt trên lưng cô, thoạt nhìn như đang sáng rọi thẳng về phía Trương Kính Vũ, chói đến mức làm anh không mở mắt ra được.“Hơn nửa đêm hai người trai đơn gái chiếc ở trường học làm gì đây?” Chú bảo vệ nhìn cả hai một cách sâu xa.“Cháu… Chúng cháu không có làm gì.” Trương Kính Vũ khẽ xua định chú ấy đã hiểu lầm, Trương Kính Vũ buồn bực nghĩ Thanh Uyển cũng phản ứng kịp, cô nhanh chóng nhảy xuống khỏi người Trương Kính rồi, bọn họ coi như là hết đường chối cãi.“Chú bảo vệ à, không phải như chú nghĩ đâu…”Đọc Full Tại như vậy rồi nhanh về nhà đi! Nửa đêm nửa hôm còn ở trường học hẹn hò giống cái dạng gì!” Chú ta chỉ hận rèn sắt không thành niên ở độ tuổi này không biết chừng mực, lỡ như xảy ra chuyện gì sẽ hối hận cả được, ngày mai ông nhất định đến nói cho chủ nhiệm biết, để giáo viên khuyên nhủ mấy đứa trẻ không hiểu chuyện này cho Thanh Uyển còn muốn giải thích gì đó lại bị bảo vệ đuổi ra ngoài phòng bất đắc dĩ thở dài, không biết ngày mai trường học sẽ truyền ra lời đồn thế nào nữa, bọn họ nên chuẩn bị tinh thần nghe răn dạy.“Em về trước đi.” Trương Kính Vũ đưa Chu Thanh Uyển đến dưới ký túc xá rồi nói tạm anh xong, Chu Thanh Uyển bước vào ký túc xá, sau đó liền nghe thấy tiếng cãi vã của Vương Huyên Nghi và Trình Tuệ tắt nước, dùng khăn lông lau khô người xong lại tròng áo ngủ rộng thùng thình lên và đi ra khỏi phòng người hình như đều đã ngủ, cô nhẹ nhàng đi về phía giường mình, cố gắng không gây ra động tĩnh làm bọn họ bị đánh đi ngang qua giường của Trình Tuệ Kỳ bước chân cô dừng lại, nhìn chằm chằm bóng lưng cô ta và suy nãy cô ở ngoài cửa nghe thấy Vương Huyên Nghi và Trình Tuệ Kỳ cãi nhau, hình như là cô ta không cho Lý Tĩnh đi cứu mặt Chu Thanh Uyển bỗng nhiên trầm xuống, con ngươi đen láy ẩn chứa sắc ra cô nàng này còn chưa rút ra được bài học từ răn đe lần trước.—Ngày hôm sau.“Bạn Thanh Uyển.” Có người khẽ gõ lên bàn Thanh Uyển đang học từ đơn nghe thế bèn ngẩng đầu thì thấy Triệu Viễn, cô mỉm cười hiền chào cậu ấy.“Chủ nhiệm giáo dục gọi cậu”, Mặt Triệu Viễn lộ vẻ khó xử, “Trông thầy ấy có vẻ rất tức giận, gần đây cậu gặp phải gặp rắc rối gì sao?”“Không có việc gì, chỉ xảy ra chút hiểu lầm, mình đi giải thích một chút.” Chu Thanh Uyển không hề thấy bất ngờ, cô đứng lên đi ra khỏi phòng học, trong lòng tính toán xem một lát phải giải thích thế nào.“Báo cáo!” Chu Thanh Uyển đẩy cửa đi vào, thấy chủ nhiệm giáo dục và Trần Hiểu đang ngồi bên trong, sắc mặt hai người đều hơi trầm xuống, không khí vô cùng nghiêm người cô cũng khó tránh khỏi hơi căng thẳng, ngoan ngoãn đứng im.“Báo cáo!”Chu Thanh Uyển vừa đến, ngay sau đó Trương Kính Vũ cũng Hiểu thấy người đã đến đông đủ, cũng không lằng nhằng nữa mà đi thẳng vào chủ đề “Nghe nói tối hôm qua hai em ở lại một mình trong phòng học?”Thầy cố tình nhấn mạnh hai chữ “một mình”.Hai người khẽ gật đầu, xem như thừa Full Tại nửa đêm rồi các em không về nhà mà ở trong lớp làm gì?” Cảm xúc của chủ nhiệm kích động, giọng nói cũng cao vút lên theo. Ông giơ tay vỗ mạnh lên trên bàn, một tiếng trầm vang vờn quanh văn nhiệm vừa vỗ xong đã có chút hối hận, bởi vì dùng lực quá mạnh, bàn tay ông nóng rát đau đớn, nhưng ở trước mặt học sinh cũng không tiện biểu hiện ra ngoài, đành phải hít sâu một hơi nén chịu đau.“Dạ thưa thầy, mọi người hiểu lầm rồi.”, Chu Thanh Uyển dường như không bị khí thế kia làm e sợ, cô không nhanh không chậm giải thích, “Tối hôm qua em báo danh thi Sinh học, thầy Trần bảo em đi học hỏi đàn anh về chuyện thi đấu. Nhưng chúng em còn chưa nói xong thì cửa lớp đã bị khóa, ngay cả điện cũng bị cúp mất.”Trần Hiểu nghe xong lời giải thích cũng không hoài nghi gì thêm, hai học trò này từ trước đến nay đều an phận thủ thường chuyên tâm học tập, không giống người sẽ yêu nhiệm hiển nhiên không mấy tin tưởng, ông đánh giá hai người trước mặt, như thể làm vậy sẽ nhìn ra được chút mờ ám nào đó.“Tối hôm qua bảo vệ nói thấy hai em ôm nhau là chuyện thế nào?” Chủ nhiệm ép Thanh Uyển dừng lại, chuyện này không dễ giải thích, cô quả thật có… Ôm lấy người nếu nói là vì nhìn thấy chuột bọn họ sẽ tin sao?“Thanh Uyển… Vì đàn em nhìn thấy chuột nên sợ hãi bắt lấy cái gì đó bên cạnh em ấy theo bản năng thôi ạ, cũng không phải cố ý làm vậy.” Trương Kính Vũ thành thật giải Thanh Uyển… Thầy tin mới là lạ á.“Thưa thầy, bọn em thật sự trong sạch. Huống hồ trước đó bọn em cũng không quen biết gì nhau, đừng nói chi đến yêu đương ạ.” Chu Thanh Uyển mặt không đỏ thở không gấp mà nói Kính Vũ hơi nhướng trước không quen biết?“Chủ nhiệm, tôi đã từng dạy qua hai em học sinh này, bọn trẻ sẽ không hồ đồ như thế.” Trần Hiểu mở miệng giúp bọn họ làm sáng tỏ.“Các em thật sự không yêu sớm?” Chủ nhiệm xác nhận lại lần người dùng sức gật đầu bày tỏ sự thành khẩn của lầm được cởi bỏ, chủ nhiệm liền thả hai người trở đến khi ra khỏi phòng, Chu Thanh Uyển cũng không dám tin tưởng mọi chuyện được giải quyết nhẹ nhàng như vậy.“Bạn học Thanh Uyển, lúc trước chúng ta không quen biết à?” Trương Kính Vũ đi đến trước mặt cô rồi cúi đầu xuống nhìn thẳng vào Thanh Uyển bị gương mặt đột nhiên phóng đại tới gần làm sợ tới mức tim đập nhanh hơn.“Vậy mời em trả lại cho anh thuốc và trà sữa lúc trước đi.”Chu Thanh Uyển mở to hai mắt, không thể tin nhìn người trước mắt “Em nói như vậy là để thầy tin tưởng chúng ta, anh có cần so đo như vậy không?”“Trêu em thôi.” Đáy mắt Trương Kính Vũ tràn đầy ý cười, anh vô thức muốn sờ đầu cô bé, nhưng lại thu hồi tay giữa không quá thân mật sẽ dọa đến cô, rồi cô bé lại trốn tránh mình giống như lần trước, anh cũng không muốn điều này xảy ra nữa.“Đó là do em đột nhiên nhảy lên trên người anh, mới phải giải thích lâu như vậy.” Anh đứng thẳng lại, nhấc chân đi về phía cô nhóc chân ngắn đi theo không kịp, anh còn cố ý thả chậm bước Full Tại Thanh Uyển chạy chậm đuổi kịp bước chân của anh, “Không phải chỉ là phản ứng theo bản năng thôi sao?”Lúc ấy cô cũng không quan tâm nhiều như vậy.“Vậy em hại anh bị hao tổn danh dự, phải bồi thường anh thế nào đây?” Trương Kính Vũ hỏi một cách chắc nịch.“……”Chu Thanh Uyển xem như đã hiểu thấu rồi, người này quả thực là mặt dày vô sỉ, cái gì cũng có thể nói cũng lười phải lý luận với anh, “Nói đi! Anh muốn cái gì.”Trương Kính Vũ thấy cô đáp ứng yêu cầu của mình, khóe miệng hơi cong, “Cái này à… Anh còn chưa nghĩ ra, đợi khi nào anh nghĩ xong rồi sẽ nói cho em biết, trước tiên em cứ nợ đi đã!” Tâm sự Thứ bảy, 12/10/2013, 1119 GMT+7 Giá như nhận ra anh mới chính là điểm tựa cuộc đời, em sẽ không phí thời gian vào những hư ảo không thuộc về mình. Hạnh phúc với em đơn giản lắm, là mỗi ngày được trò chuyện với anh, được thấy anh cười. Anh yêu, xin hãy để em được trọn vẹn gọi anh bằng hai tiếng thương yêu ấy. Với em, anh cao cả lắm, hy sinh mọi thứ vì em, đánh đổi tất cả chỉ để được ở cạnh, chăm sóc em. Anh đã vượt qua km để ngồi cạnh, trao niềm thương yêu trìu mến mà trước giờ chưa có bất kỳ người yêu nào làm cho em, nhất là khi tâm hồn em trống rỗng, chênh vênh, cần một điểm tựa và anh đã ở bên, sẻ chia, cho em một bờ vai vững chắc, trao cho em cảm giác an toàn, không sợ sệt để em có thể khóc ngon lành trong vòng tay ấy mỗi khi vấp ngã. Rất bình yên! Còn nhớ lại những ngày đầu tiên, chúng ta chỉ là những người bạn bình thường, mỗi lần em rong chơi ở Hà Nội cứ bắt anh đèo đi chơi bi-a dẫu biết rằng em chơi rất kém. Rồi cả những lần em bị người yêu bỏ rơi dọc đường, chỉ nhắn tin lập tức anh xuất hiện, chở em về trong lặng lẽ, chỉ tiếng gió thổi du dương bên tai. Em giận mình sao không nhận ra anh là của em từ sớm. Cứ nghĩ đến đây thôi em lại nghẹn ngào không nói nên lời, giá như nhận ra anh mới chính là điểm tựa cuộc đời, em sẽ không phí thời gian vào những hư ảo không thuộc về mình. Hạnh phúc với em đơn giản lắm, là mỗi ngày được trò chuyện với anh, được thấy anh cười, được trông anh giận dỗi, được nhìn anh ngái ngủ, đáng yêu lắm đấy. Nếu biết yêu anh nhiều như thế Em không để lỡ khoảng trời thơ Nếu biết duyên ta là định mệnh Em không để lạc dây tơ hồng. Em thấy hài lòng cuộc sống hiện tại này lắm anh yêu ạ. Giờ đây chỉ còn mỗi việc dành dụm tiền để mở hàng ăn uống và quán cơm chay từ thiện nữa thôi là ta đã xây dựng được ngôi nhà ấm cúng và vững chắc tuyệt đối rồi. Hằng Phiền lo chi em ngày tháng bên cạnh anhBình yên trên vai và trái tim yêu đờiTừng ngày trôi quaLuôn rạng ngời như sắc hoaCùng tia nắng trong hạnh phúc với muôn hoaBình minh đang lên là có anh ở đâyCầm tay em đi tận cuối nơi chân trời trọn đời bên emAnh là ngày mai nắng lênBầu trời cao bao vì sao nguyện minh chứngVà giờ đây anh đây anh yêu em thương em ngày tháng năm Thanh BìnhCầm tay em đi nguyện ước cùng em đến muôn đời em là nhà anh nóc anh là hơi ấm trong ngày giá lạnh bên anhVà giờ đây anh yêu em thương em .người hãy nghe anh nàyThề trong non cao là có tình anh mãi đong đầyNhư là ngàn con sóng xô bờ em đấy trong hạnh phúc với yêu thươngRiêng mình emHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum The little boy was still sleeping peacefully when the team leader picked him một nơi ở Sapađều trở nên tĩnh lặng và yên bình khi màn đêm buông tạo cho chúng ta cảm giác thư giãn và yên bình khi ngắm nhìn. ngắm đèn lồng nhiều màu sắc….Feeling relaxed, peaceful when walking in Hoi An, looking colorful lanterns….Chúng tôi không cảm thấy an toàn hay yên bình khi những sự việc như trên diễn do not feel safe at all or calm when such things người cần có một nơi mà họ có thể cảm thấy yên bình khi thế giới dần biến thành một ngày mới để họ chiến đấu và chinh needs to have a place where they can feel at peace as the world slowly turns into a new day for them to fight in and trai của cô, Matteo Daros,cho biết anh cảm thấy rất yên bình khi nghe màn trình diễn của đàn brother, Matteo Daros, said he felt tranquility while listening to the erhu đồng nghiệp của tôi nói rằng họ cảm thấy yên bình khi ở gần tôi, rằng tôi luôn luôn nhìn nhận mọi việc theo một cách khác, và rằng tôi luôn luôn tươi cười và lạc colleagues say that they feel peaceful when they are near me, that I always see things in a different way, and that I am always smiling and positive. và chúng cũng dễ dàng làm việc hơn với các bức ảnh vì chúng sẽ không thể rời khỏi chiếc nôi đó. are also easier to work with for photographs because they aren't going to pull out of that đây, bạn có thể tắt tùy chọn“ Videos in News Feed Start With Sound” vàtận hưởng những giây phút yên bình khi kéo qua các bài đăng mới trên here, you can switch off the“Videos in News Feed Start With Sound” option andenjoy the blissful quiet as you scroll through the latest dưới những hàng dừa, bóng cây râm mát xen lẫn với gió biển nhè nhẹ, cái nắng gắt oi bức của mùa hè và sự nhộn nhịp ồn ào của cuộc sống sẽ được xua tan đi vàthay vào đó là cảm giác mát mẻ, yên bình khi bạn đến với Thùy Dương coconut, shady trees interspersed width see breeze gently, the hot sunshine of summer and the noisy bustle of life will be sweptaway andreplaced by cool feeling, quiet when you come to Thuy Duong là những ngày yên bình, khi giáo dục kinh doanh nói chung an ủi nhu cầu của một người quản lý đầy tham are the days of tranquility, when general business education comforted the needs of an aspiring feeling when setting foot to The bạn muốn đến thành phố lãng mạn, yên bình khi du lịch Mỹ, Savannah là lựa chọn không thể phù hợp you want to go to a romantic, peaceful city when traveling to the US, Savannah is the better 14 tuổi và những người còn lại của gia đình Đồng hồ sống trong ẩn danh yên bình khi họ tự tạo ra ngôi nhà của mình từ những đồ vật mà họ….Year-old Arrietty and the rest of the Clock family live in peaceful anonymity as they make their own home from bình tĩnh và yên bìnhkhi ngắm hoàng hôn trong khi bay bình yên đến nỗi khi con đường đó kết thúc và khi chúng tôi đến Phalodi, tôi mới nhận was so calm and peaceful to watch the sunset while cruising peacefully that when that road ended and when we reached Phalodi, I just didn't cảm thấy hạnh phúc và yên bìnhkhi ở bên anh feel happy and at peace with trại mới dành cho những người tìmkiếm một khoảng thời gian yên bìnhkhi rời khỏi thành farm is for those looking for some peaceful time away from the dù vùng này tương đối yên bìnhkhi Cooper còn niên thiếu, nó từng là nơi diễn ra cảnh tàn sát người Da this area was relatively peaceful during Cooper's boyhood, it had once been the scene of an Indian sẽ cảm thấy sự yên bình khi đến với nơi will feel at peace when you yênbình khi mọi người đã đi yêu cái sự yên bình khi có cậu trong vòng find peace when I hold you in my arms.

bình yên khi có anh